Yeucontre.blogspot.com

Hành trình chập chững làm mẹ - Diệp Chi

Thứ Ba, 19 tháng 8, 20140 nhận xét


LT, 20/8/2014. 
Mong lắm nhưng chưa được ^^. Mong có một bé con để được chăm sóc, yêu thương, dạy dỗ....Bây giờ chưa thể làm gì hơn ngoài việc ghi chép những kiến thức bản thân thấy hữu ích. (Mong chờ ^^).


"Nhiều mẹ hỏi: em Sumo ngày trước ăn dặm thế nào, bây giờ uống sữa ra sao... Nhiều mẹ than thở: rèn cho con tự lập ôi khó, bón cho con ăn mà không phải chạy rông - chẳng phải chuyện dễ... Mesumo - không dám "khuyên" các mẹ, vì thực tế, để nuôi lớn lũ trẻ thì mỗi đứa có một công thức. Công thức của Sumo chỉ áp dụng cho bạn ấy là hiệu quả nhất thôi.
Xin chia sẻ: mình lần đầu làm mẹ - một người mẹ phải thú nhận là bản tính vô cùng vụng về, làm trước quên sau, để đâu quên đấy ... Lại cũng là người sống xa gia đình đã lâu... Thế nên mọi thứ, nếu không tự bản thân mình tìm hiểu, lo lắng, chuẩn bị, thì hành trình làm mẹ hẳn sẽ gian nan và khắc nghiệt lắm. Bỡ ngỡ, có chứ. Nhưng tự tin, vì tất thảy đã đọc, đã học, đã thuộc nằm lòng. Từ cách tắm cho con, cách vệ sinh cuống rốn, cách mát-xa thư giãn, cách bế con ợ hơi, cách rửa tai mũi họng, cách tiệt trùng bình sữa đồ dùng, cách trữ sữa đông lạnh... 12 tháng đầu đời, chỉ có mình mẹ làm tất cả. Những ngày đầu, vết khâu còn rỉ máu, đau ứa nước mắt nhưng vẫn cố nhoài người đêm ngày dạy con bú, để con biết yêu sữa mẹ và nói không với bình ti. Đến cả tuần trời thức - ngủ, ngủ - thức chập chờn để rèn con biết phân biệt đêm ngày... Khi con đến tuổi ăn dặm, mọi thứ cũng tự tay mẹ chọn, tận tay mẹ đong đếm... Mua ghế cho con, để con ngồi một chỗ, bà lại thích bế rông. Thế là phải giận bà rồi nhắm mắt quay lưng mặc con khóc toáng, bớt ăn đi vài bữa... Thương con xót ruột nhưng quyết tâm kinh khủng. Đọc sách Sara Imas viết, thấy quả thực, làm mẹ là một hành trình "vô cùng tàn nhẫn & vô cùng yêu thương". Cuốn sách kể về phương pháp dạy con của người Do Thái & bài học về tình yêu thương được đặt đúng nơi, đúng chỗ. Lắng nghe, thấu hiểu nhưng chớ nuông chiều. Cách dạy con tự lập chỉ bấy nhiêu thôi. Cứng rắn, quyết tâm mà dịu dàng, khéo léo. Vất vả lắm nhưng hiểu rằng dạy con vào khuôn phép cũng là tạo dựng cuộc sống thoải mái cho mình. Con vài tháng, mẹ đã mang con theo những chuyến đi, có bếp mini, có nồi cơm điện, có đi chợ mua thịt cá mỗi ngày. Con ngoan như một em búp bê. Con tròn tuổi rưỡi, tự ngồi xúc ăn cơm canh cá thịt, mẹ nhàn tênh & được làm mọi điều mình thích. Mẹ phải làm việc, con sẽ tự chơi. Mẹ lên cơ quan, con cũng ngồi ngoan đợi. Mẹ lắc đầu nghĩa là không, mẹ gật đầu là được. Và tuyệt nhiên, khi nuôi con, dạy con, mọi ý kiến bên ngoài chỉ để tham khảo, chớ lo sợ, bị tác động, ảnh hưởng & vội vàng áp dụng dưới bất kỳ hình thức nào. Luôn nhớ: mẹ - chỉ có mẹ là người hiểu con nhất. Như đã nói, mỗi đứa trẻ là một cá thể riêng biệt. Một cá thể không cần chạy đua về chiều cao, cân nặng, chỉ cần khỏe mạnh, hoạt bát. Sumo 24 tháng đầu đời chỉ dùng duy nhất một loại thuốc mà chữa bách bệnh: ấy là muối biển. Dùng hai lần sáng tối, đều đặn vệ sinh.Cho đến giờ, tắm xong mẹ cũng xịt muối, ngủ dậy cũng xịt muối. Con viêm mũi họng, cứ kiên trì xịt muối rồi hút dịch 2 hôm là con sẽ đỡ. Những kinh nghiệm giản đơn đó có từ sách vở, từ diễn đàn và từ thực tế bên con. Người sốt ruột như mesumo cũng đã học được tính kiên nhẫn. Thế là nuôi con mà cũng là dạy mình. Dạy mình trở thành một người mẹ đầy quan tâm, biết hi sinh, văn minh & tiến bộ. Nhìn con lớn lên hàng ngày, dẫu trăm ngàn công việc phải lo lắng, mẹ cũng thấy an lòng, vì mẹ đang dành cho con những điều đúng đắn nhất...
Hãy học cách lắng nghe và tôn trọng con. Những gì con chưa được phép làm, đừng cấm mà hãy bảo con chờ đợi. Ngay khi bạn Sumo đề xuất ăn xong được tự rửa bát, mẹ đồng ý ngay ^^. Sau 1-2 buổi tung tóe hướng dẫn con cách dùng mút, dùng nước rửa, rửa thế nào cho sạch, con đã làm được gọn gàng và tỏ ra rất thích thú, tự hào khi giúp được mẹ, khi thấy mẹ vui ( nước rửa chén con dùng phải là loại dịu nhẹ và pha thật loãng nhé)... Bạn Sumo rất sung sướng vì được từ chối những thứ bạn ko hứng thú và được làm mọi điều hợp lý mà bạn thích. Những gì chưa được sẽ đi kèm giải thích để bạn thỏa mãn hết sức & khỏi lèo nhèo. Ngẫm lại, thì đó có vẻ là điều hạnh phúc nhất đối với 1 bạn nhỏ, dù bố mẹ bạn ấy có điều kiện sống như thế nào. Luôn nhắc mình & hướng mình trở thành những ông bố, bà mẹ tâm lý, là người bạn chứ ko phải là người lên lớp các con.
Nhân buổi sáng ko mấy rảnh rỗi nhưng lại được tạo cảm hứng từ cái link này: http://bit.ly/1ueo3co nên đã nhiều lời chia sẻ ^^. Ở đó các mẹ cũng đã kể rất nhiều về hành trình chập chững những năm đầu đời cùng con. Mẹ nào cùng hứng thú thì tham gia nhé ."

Share this article :

Đăng nhận xét